Bài giảng Bảo hiểm đại cương - Huỳnh Đinh Phát

1.1. Sự cần thiết khách quan của bảo hiểm

Ở bất kỳ nơi đâu và thời đại nào, con người luôn phải đồng hành cùng rủi ro. Nhu

cầu an toàn đối với con người là vĩnh cửu. Lúc nào con người cũng tìm cách để bảo vệ

bản thân và tài sản của mình trước những tổn thất do rủi ro. Ý tưởng tìm cách chống đỡ

thiên tai, tai hoạ đã xuất hiện ngay từ thời kỳ cổ xưa của nền văn minh nhân loại. Việc dự

trữ thức ăn có được từ săn bắn và hái lượm thời nguyên thuỷ có thể coi là những hành

động có ý thức đầu tiên của con người nhằm bảo vệ mình trước những rủi ro, bất trắc. Bắt

nguồn từ thực tế chống chọi với nhiều loại rủi ro trong cuộc đấu tranh sinh tồn, ý tưởng

bù đắp những thiệt hại lớn mà một số thành viên của cộng đồng phải gánh chịu nhờ vào

sự đóng góp từ số đông các thành viên trong cộng đồng đã gieo mầm cho sự ra đời của

bảo hiểm. Trong số các biện pháp con người đã thực hiện để xử lý rủi ro thì bảo hiểm

được coi là biện pháp tối ưu nhất. Rủi ro chính là nguồn gốc phát sinh nhu cầu về bảo

hiểm. Ngay từ thời tiền sử đã có xuất hiện những hoạt động gần giống với bảo hiểm. Từ

thời Trung Cổ, các quy tắc về bảo hiểm hàng hải đã dần hình thành, song phải đến thế kỷ

19 bảo hiểm hiện đại mới có bước phát triển kéo theo sự ra đời và phát triển đa dạng như

ngày nay.

Bảo hiểm là những quan hệ kinh tế gắn liền với quá trình hình thành, phân phối và

sử dụng các quỹ tập trung - quỹ bảo hiểm - nhằm xử lý các rủi ro, các biến cố. Bảo hiểm

bảo đảm cho quá trình tái sản xuất và đời sống của xã hội được diễn ra bình thường, là

biện pháp chia sẻ rủi ro của một người hay của số một ít người cho cả cộng đồng những

người có khả năng gặp rủi ro cùng loại; bằng cách mỗi người trong cộng đồng góp một số

tiền nhất định vào một quỹ chung và từ quỹ chung đó bù đắp thiệt hại cho thành viên

trong cộng đồng không may bị thiệt hại do rủi ro đó gây ra. Bảo hiểm là một cách thức

trong quản trị rủi ro, thuộc nhóm biện pháp tài trợ rủi ro, được sử dụng để đối phó với

những rủi ro có tổn thất, thường là tổn thất về tài chính, nhân mạng,. đồng thời được

xem như là một cách thức chuyển giao rủi ro tiềm năng một cách công bằng từ một cá

thể sang cộng đồng thông qua phí bảo hiểm.

pdf97 trang | Chia sẻ: Thục Anh | Ngày: 09/05/2022 | Lượt xem: 365 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem trước 20 trang nội dung tài liệu Bài giảng Bảo hiểm đại cương - Huỳnh Đinh Phát, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
cho người lao động khi họ đủ điều kiện được thụ hưởng BHXH. + Thanh tra, kiểm tra các hoạt động tài chính của các cơ quan BHXH. Theo chức -68- năng của mình, các cơ quan quản lý nhà nước có thể tiến hành những hoạt động kiểm tra việc thu - chi và quản lý tài chính để kịp thời giải quyết những bất hợp lý, những tồn tại trong hoạt động tài chính của cơ quan BHXH; thực hiện thanh tra nếu phát hiện có nghi vấn hoặc không minh bạch trong việc thu hoặc chi trả BHXH. + Giải quyết các khiếu nại, tranh chấp BHXH. Đây là một trong những nhiệm vụ có tính thường xuyên của quản lý nhà nước về BHXH. Đối tượng tham gia BHXH rất đa dạng với nhiều mối quan hệ khác nhau và lợi ích khác nhau. Vì vậy, những tranh chấp về quyền lợi có thể xảy ra (tranh chấp về quyền hưởng BHXH, nhất là quyền thừa kế...). Đối với các nước phát triển, và cả Việt Nam, chính sách BHXH thường vận động qua nhiều giai đoạn và có điều chỉnh, bổ sung, nên việc đảm bảo quyền lợi cho người thụ hưởng không phải khi nào cũng được giải quyết tốt. Người thụ hưởng có quyền khiếu nại với các cơ quan nhà nước về những bất hợp lý khi thực hiện các chế độ BHXH (như thời gian đóng BHXH, cách tính trợ cấp và một số ưu đãi khác trong BHXH...). Các cơ quan nhà nước phải có trách nhiệm giải quyết những khiếu nại này theo thẩm quyền của mình từ thấp đến cao (cao nhất là tại các toà án dân sự). - Bảo hộ và bảo trợ cho các hoạt động BHXH: Khác với các loại hình bảo hiểm khác, BHXH dù hoạt động dưới hình thức nào cũng đều nhằm đảm bảo an sinh xã hội. Vì vậy Nhà nước luôn bảo hộ và bảo trợ cho các hoạt động BHXH, đề ra những biện pháp tránh cho BHXH không bị ảnh hưởng trước những biến động về kinh tế và xã hội, đặc biệt là những biến động về tài chính. Sự bảo hộ và bảo trợ của Nhà nước đối với các hoạt động của BHXH thể hiện ở một số điểm sau: Một là, bảo đảm giá trị của quỹ BHXH trong tài khoản tại ngân hàng, để duy trì ổn định khả năng chi trả cho các đối tượng hưởng BHXH. Hai là, bảo đảm đầy đủ, kịp thời các trợ cấp BHXH cho các đối tượng thụ hưởng BHXH trước những biến động kinh tế - xã hội và chính trị. Ba là, bảo hộ cho quỹ BHXH trong các hoạt động đầu tư, sinh lời. Nhà nước ưu tiên cho quỹ BHXH được đầu tư phần nhàn rỗi vào những lĩnh vực có độ an toàn cao, rủi ro thấp nhất và thuận lợi khi thu hồi vốn để kịp thời đáp ứng các khoản chi BHXH khi có nhu cầu lớn. Bốn là, không đánh thuế hoặc đánh thuế thấp đối với các dự án đầu tư của quỹ BHXH. -69- Năm là, hỗ trợ về tài chính cho quỹ BHXH trong những trường hợp quỹ BHXH bị thâm hụt vì những lý do bất khả kháng... * Tổ chức hoạt động sự nghiệp BHXH Hoạt động sự nghiệp BHXH có những chức năng sau: - Thực hiện thu-chi BHXH: Trên cơ sở pháp luật về BHXH, cơ quan BHXH tiến hành các nghiệp vụ thu phí BHXH từ các doanh nghiệp và người lao động. Việc thu đúng, đủ, kịp thời phí bảo hiểm là điều kiện cần thiết duy trì sự hoạt động của bảo hiểm xã hội, bảo đảm triển khai chi trả các trợ cấp cho người thụ hưởng BHXH và các chi phí quản lý khác. Khi tiến hành các hoạt động thu và chi, cơ quan bảo hiểm xã hội cũng đồng thời phải thực hiện các nghiệp vụ kế toán - tài chính BHXH theo chính sách tài chính của mỗi nước. - Quản lý đối tượng: Trong hoạt động BHXH có hai nhóm đối tượng là, nhóm đối tượng tham gia BHXH và nhóm đối tượng thụ hưởng BHXH. Nhóm đối tượng tham gia BHXH bao gồm các doanh nghiệp và người lao động. Khi tham gia BHXH cả doanh nghiệp (người sử dụng lao động) và người lao động đều phải đóng phí BHXH. Vì vậy để đảm bảo nguồn thu, các cơ quan BHXH phải nắm chắc số lượng các đơn vị tham gia BHXH, tình hình biến động của các doanh nghiệp trên từng địa bàn và trong toàn quốc. Bên cạnh đó, phải có được những thông tin đầy đủ về tình hình sử dụng lao động tại các cơ quan, doanh nghiệp để xác định nguồn thu, đồng thời dự báo được các khoản chi trong tương lai. Nhóm đối tượng thụ hưởng BHXH bao gồm người lao động và gia đình họ (theo quy định của từng nước). Cơ quan BHXH cũng phải có đầy đủ các thông tin về người lao động khi thụ hưởng BHXH để chi đúng, chi đủ cho đối tượng và hạn chế những sự lạm dụng BHXH. Để quản lý tốt đối tượng, cơ quan BHXH thường có các công cụ quản lý đó là sổ/thẻ BHXH, trong đó ghi chép các thông tin cần thiết về đối tượng, đặc biệt là đối tượng thụ hưởng BHXH. Hiện nay, đa số các nước đã ứng dụng công nghệ tin học hiện đại để quản lý đối tượng tham gia và thụ hưởng BHXH. -70- - Quản lý quỹ BHXH + Quản lý quỹ BHXH bao gồm quản lý công tác thu BHXH và quản lý công tác chi BHXH, đảm bảo cho quỹ được an toàn và thực hiện thu đúng, thu đủ; chi đúng, chi đủ cho đối tượng thụ hưởng BHXH; hạn chế tối đa sự thất thoát quỹ BHXH. + Xây dựng và thực hiện chiến lược tăng trưởng quỹ BHXH thông qua các hoạt động đầu tư. + Tham gia vào thị trường tài chính của quốc gia. Đây là một trong những chức năng quan trọng của cơ quan BHXH. Bởi lẽ các quá trình thu và chi BHXH không diễn ra đồng thời và vì thế, sự tồn tích của quỹ BHXH rất lớn. Nếu được nhà nước điều tiết thông qua các chính sách và công cụ tài chính, quỹ BHXH sẽ góp phần rất lớn vào việc ổn định nền tài chính quốc gia. - Thực hiện thanh tra, kiểm tra: Tuỳ theo mô hình tổ chức BHXH của từng nước mà nhiệm vụ thanh tra, kiểm tra về BHXH có khác nhau. Với những nước trao quyền tự chủ cao cho Hội đồng quản trị BHXH, thì trong hệ thống sự nghiệp BHXH, chức năng thanh tra, kiểm tra rất quan trọng. Đối với những nước có quản lý nhà nước về BHXH riêng, thì chức năng thanh tra, kiểm tra hoạt động BHXH của các cơ quan quản lý nhà nước rất lớn. Tuy nhiên, trong hệ thống BHXH vẫn tổ chức hoạt động tự thanh tra, kiểm tra nhằm đảm bảo các hoạt động BHXH đúng với các quy định của pháp luật. Hoạt động thanh tra, kiểm tra trong hệ thống BHXH được tổ chức theo ngành dọc, bao gồm: + Thanh tra, kiểm tra của các cơ quan BHXH cấp trên đối với cấp dưới, nhằm nâng cao hiệu quả hoạt động BHXH; kịp thời phát hiện những sai phạm, những vi phạm của đội ngũ nhân viên BHXH. + Thanh tra, kiểm tra việc thực hiện nghĩa vụ đóng BHXH của các doanh nghiệp, người lao động. + Xử phạt những vi phạm, sai phạm về BHXH trong khuôn khổ pháp luật quy định. - Tổ chức bộ máy BHXH: Về mô hình tổ chức, dù là đơn vị thuộc Bộ, hay là cơ quan BHXH độc lập, ở đa số các nước đều thành lập Hội đồng quản trị hoặc Hội đồng quản lý BHXH. Hội đồng quản -71- trị/quản lý là cơ quan cao nhất của BHXH. Hội đồng gồm đại diện của Nhà nước, đại diện người lao động (Công đoàn) và giới chủ sử dụng lao động. Hội đồng hoạt động tương tự như Hội đồng quản trị trong các doanh nghiệp/công ty. Giám đốc BHXH do Hội đồng quản trị/quản lý bầu ra. Có một số quốc gia ngoài Hội đồng quản trị/quản lý trung ương, còn có Hội đồng quản trị/quản lý vùng hoặc bang... Hội đồng quản trị/quản lý BHXH có những nhiệm vụ cơ bản sau: + Định hướng hoạt động của hệ thống BHXH + Quản lý các quỹ BHXH nhân danh những người đóng BHXH + Đề xuất việc thay đổi mức đóng, mức hưởng BHXH + Chỉ đạo việc thực hiện các dự án đầu tư tăng trưởng quỹ BHXH + Chỉ đạo việc tuân thủ và thực hiện các quy định của pháp luật về BHXH. + Đánh giá chất lượng và hiệu quả hoạt động của các cơ quan BHXH. + Thẩm định báo cáo kết quả tài chính của giám đốc BHXH + Bổ nhiệm, miễn nhiệm giám đốc BHXH + Tư vấn, kiến nghị các định hướng với Bộ quản lý nhà nước về BHXH hoặc Quốc hội (tuỳ từng nước) về xây dựng, sửa đổi, bổ sung pháp luật về BHXH. Về cơ bản, Hội đồng quản trị/quản lý chỉ đạo điều hành hoặc điều hành toàn bộ các hoạt động của hệ thống BHXH. 4.1.3. BHXH với phát triển và tăng trưởng kinh tế Bảo hiểm xã hội theo quan niệm của Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO), là sự bảo đảm thu nhập cho người lao động trong trường hợp họ gặp phải những "biến cố" như ốm đau, thai sản, tai nạn lao động, bảo hiểm thu nhập. Chính vì là sự bảo hiểm thu nhập, nên BHXH mang cả tính kinh tế và tính xã hội, trong đó tính xã hội là biểu hiện nổi trội, chủ đạo tuổi già... phải tạm thời hoặc vĩnh viễn mất khả năng lao động hoặc bị chết, thông qua các biện pháp công cộng. ILO cho rằng, BHXH là trong cả mục tiêu, nội dung hoạt động và các hình thức tổ chức của BHXH. BHXH là một dịch vụ quan trọng của mỗi quốc gia và có quan hệ trực tiếp đến an sinh xã hội và quá trình tăng trưởng của nền kinh tế quốc dân. Quan hệ đó thể hiện: -72- 4.1.3.1. Bảo hiểm xã hội góp phần tăng trưởng kinh tế Trong kinh tế thị trường, BHXH được thực hiện theo cơ chế ba bên người lao động, người sử dụng lao động và Nhà nước. Luật pháp quy định, cả người lao động và người sử dụng lao động đều có nghĩa vụ đóng góp vào quỹ BHXH trên cơ sở các mức lương chính thức được thoả thuận. Việc quy định mức đóng góp cho người lao động và người sử dụng không giống nhau ở từng quốc gia và trong từng thời kỳ. Tương tự như vậy, Nhà nước với tư cách "người sử dụng lao động" đối với đội ngũ công chức và những người hưởng lương từ ngân sách, có trách nhiệm BHXH đối với những đối tượng này, nên cũng phải trích một phần từ quỹ tiền lương (thực chất là từ ngân sách) để đóng góp vào quỹ BHXH. Ngoài ra, với tư cách là người quản lý xã hội, Nhà nước cũng có thể có những đóng góp gián tiếp hoặc những hỗ trợ, bảo trợ cho hoạt động tài chính BHXH. Những đóng góp của các bên tham gia BHXH như trên là nguồn cơ bản hình thành quỹ BHXH. Ngoài ra, quỹ BHXH còn có các nguồn thu khác như thu từ các hoạt động đầu tư, thu từ các khoản nộp phạt theo điều lệ của BHXH được pháp luật bảo hộ, thu từ sự hỗ trợ của các tổ chức quốc tế (nếu có) và chi phí cho các hoạt động của hệ thống BHXH. Song, các chi phí BHXH phát sinh không đồng đều, lại dàn trải theo thời gian và theo không gian, đặc biệt là chi phí trả các trợ cấp dài hạn. Vì vậy quỹ BHXH luôn luôn có một lượng tiền "nhàn rỗi tương đối". Vì quỹ BHXH là một quỹ tiền tệ lớn, nên lượng tiền nhàn rỗi trên cần được đưa vào đầu tư để bảo toàn và tăng trưởng giá trị. Tuy vậy, do tính đặc thù của quỹ BHXH, đặc biệt là ảnh hưởng của nó đối với nền tài chính quốc gia, nên hoạt động đầu tư quỹ BHXH phải tuân theo những nguyên tắc cơ bản là: an toàn, phục vụ cho những lợi ích công cộng và thuận lợi khi thu hồi vốn. Thông thường, những hướng đầu tư của quỹ BHXH là cho Chính phủ vay, hoặc trực tiếp đầu tư vào các dự án phát triển của Chính phủ, hoặc những công trình phúc lợi (xây nhà ở cho người lao động, xây dựng đường sá...). Ở Pháp, quỹ BHXH lớn gấp 3-4 lần ngân sách của Chính phủ và thường được đầu tư vào phát triển hạ tầng cơ sở. Phần nhàn rỗi của quỹ BHXH của Italy chủ yếu được đầu tư vào phát triển nhà ở cho người lao động thuê lại. Các khoản đầu tư này của quỹ BHXH, một mặt tạo ra nguồn thu thêm cho quỹ BHXH; mặt khác trực tiếp hoặc gián tiếp tham gia vào phát triển kinh tế - xã hội của đất nước. Một nền kinh tế phát triển tốt lại là điều kiện để bảo đảm nguồn thu và phát triển mở rộng các hoạt động của BHXH. Đây chính là mối quan hệ hai chiều giữa BHXH và tăng trưởng kinh tế. Theo các nhà kinh tế, nếu được đầu tư đúng hướng và có hiệu quả, quỹ BHXH sẽ là nguồn lực rất -73- quan trọng, góp phần tăng trưởng kinh tế "sạch" và tạo ra hiệu ứng tích cực, bền vững. 4.1.3.2. Mối quan hệ của tăng trưởng kinh tế đối với BHXH Như đã nêu trên, trong nền kinh tế thị trường việc đóng góp BHXH của các bên là điều kiện thiết yếu để duy trì và mở rộng các hoạt động của BHXH. Trong mối quan hệ này, khả năng đóng góp của các hên phụ thuộc trực tiếp vào các nguồn thu nhập, như mức lương của người lao động, quỹ lương của cơ quan, doanh nghiệp và bên tiềm lực của ngân sách chính phủ. Tính quy luật chung trong thu – chi của bảo hiểm xã hội như sau: Ban đầu khi mới xây dựng hệ thống BHXH, số người thụ hưởng còn ít so với số người tham gia BHXH. Theo thời gian, sự "già hoá " dân số ngày càng tăng lên, tỷ lệ phụ thuộc giữa số người hưởng BHXH với số người làm việc có tham gia BHXH cũng ngày càng tăng lên, nghĩa là số người hưởng BHXH ngày càng nhiều lên. Do vậy, gánh nặng chi phí BHXH ngày càng gia tăng và điều đó sẽ tác động đến sự ổn định tích cực của của quỹ. Ví dụ, ở Việt Nam hiện nay số người hưởng hưu trí các loại khoảng 2 triệu, trong khi số người tham gia BHXH khoảng 4 triệu người (làm tròn số). Nghĩa là, cứ hai người tham gia BHXH thì có một người hưởng, hay nói cách khác, tỷ lệ phụ thuộc là 50%. Nếu không mở rộng đối tượng tham gia bảo hiểm xã hội, thì tỷ lệ thụ hưởng BHXH sẽ luỹ kế lại và tăng lên nhiều hơn trong một số năm tới. Điều này đồng nghĩa với việc lượng kết dư của quỹ BHXH sẽ giảm đi với tốc độ ngày càng nhanh. Để khắc phục hiện tượng này, có một số kinh nghiệm tốt cần được áp dụng: Một là, mở rộng đối tượng tham gia BHXH (cách này thường chỉ áp dụng đối với những hệ thống BHXH mới hình thành, hoặc mới chuyển đổi cơ chế quản lý, ví dụ như Việt Nam, còn đối với những nước mà đại đa số người dân đều đã tham gia BHXH thì việc mở rộng đối tượng là không khả thi). Hai là, tăng mức đóng góp của các bên tham gia BHXH. Cách này thường được áp dụng với quy định, mỗi thời kỳ từ 5 đến 10 năm lại điều chỉnh tăng tỷ lệ đóng góp, hoặc là tăng dần, tức là cứ 1 đến 2 năm lại nâng tỷ lệ đóng góp phí BHXH theo một mức nào đó. Ngoài ra, còn có thể áp dụng biện pháp "siết chặt" các điều kiện để được hưởng BHXH như: tăng tuổi nghỉ hưu, quy định thời hạn "dự bị", tức là các đối tượng vẫn phải đóng góp BHXH một thời gian trước khi hưởng trợ cấp... Những biện pháp đối phó trên đều tác động đến thu nhập của các bên tham gia -74- BHXH. Dưới giác độ người lao động, để vừa đảm bảo được những chi tiêu thường xuyên và ngày càng tăng lên của gia đình, vừa thực hiện được nghĩa vụ đóng BHXH, họ phải tìm cách để tăng thêm thu nhập, nghĩa là phải làm việc nhiều hơn hoặc làm việc có năng suất, có hiệu quả hơn để nhận được tiền lương cao hơn. Tâm lý và hành vi đó của người lao động lại là động lực thực tế để tăng doanh thu và lợi ích của doanh nghiệp. Do đó doanh nghiệp lại có điều kiện thuận lợi để thực hiện tốt hơn trách nhiệm và nghĩa vụ của mình đối với người lao động. Cuối cùng, khi doanh nghiệp sản xuất kinh doanh có hiệu quả, người lao động tăng thu nhập, thì Nhà nước sẽ có nguồn thu nhiều hơn từ thuế thu nhập cá nhân và thuế thu nhập doanh nghiệp. Đây sẽ lại là điều kiện tài chính tốt hơn để Nhà nước vừa làm nghĩa vụ của người sử dụng lao động, vừa có hỗ trợ bảo đảm cho quỹ BHXH an toàn. Hiệu ứng tích cực từ tăng trưởng kinh tế là tạo ra nhiều việc làm mới, thu hút nhiều lao động tham gia vào các hoạt động kinh tế và phát triển số đối tượng tham gia BHXH. Điều này đặc biệt có ý nghĩa đối với những nước mới thực hiện BHXH, cần thu hút nhiều người tham gia BHXH. Đồng thời, khi kinh tế phát triển, Nhà nước và các doanh nghiệp có điều kiện đầu tư thêm trang thiết bị hiện đại, cải thiện điều kiện làm việc cho người lao động. Nhờ vậy, những rủi ro trong lao động như tai nạn lao động, bệnh nghề nghiệp sẽ giảm đi và là cơ hội giảm chi phí từ quỹ BHXH. Đây là tác động gián tiếp của tăng tưởng kinh tế đối với BHXH. Mặt khác, khi kinh tế tăng trưởng, năm Nhà nước có nhiều khả năng hơn để cải thiện điều kiện sống cho người lao động, như đầu tư vào các cơ sở hạ tầng công cộng, đầu tư cải thiện điều kiện chăm sóc sức khoẻ cho dân cư nói chung và người lao động nói riêng. Nhờ vậy những "rủi ro xã hội" như tai nạn, ốm đau , bệnh tật, những rủi ro khi sinh đẻ (đối với lao động nữ)...sẽ giảm đi. Đây cũng là ảnh hưởng gián tiếp của tăng trưởng kinh tế đối với BHXH. Khi kinh tế tăng trưởng, môi trường kinh doanh cũng sẽ thuận lợi hơn, hệ thống pháp luật sẽ được hoàn thiện hơn, bảo đảm cho các hoạt động đầu tư của quỹ BHXH an toàn và có hiệu quả. Tóm lại, dưới giác độ kinh tế, các hoạt động BHXH đã góp phần tích cực thúc đẩy tăng trưởng kinh tế; góp phần làm tăng thu nhập quốc dân. Đến lượt nó, kinh tế tăng trưởng đã lại tác động tích cực, ảnh hưởng trực tiếp hoặc gián tiếp tới các hoạt động BHXH. Đây là những tác động hai chiều, trong đó yếu tố thúc đẩy là chủ đạo. Tuy nhiên, để phát huy được những tác động tích cực trong mối quan hệ BHXH - tăng trưởng kinh tế này, cần có những cơ chế, chính sách thích hợp. Kinh nghiệm từ -75- nhiều nước phát triển cho thấy, trong các chính sách quản lý vĩ mô, Chính phủ cần chú trọng ưu tiên cho những giải pháp sau: Một là, phải minh bạch mối quan hệ tài chính giữa Chính phủ và cơ quan BHXH, đặc biệt là vấn đề lãi suất khi Chính phủ tạm thời sử dụng quỹ "nhàn rỗi" của BHXH. Hai là, ưu tiên những lĩnh vực có độ an toàn cao để đầu tư phần "nhàn rỗi" từ quỹ BHXH. Ba là, áp dụng cơ chế chỉ định đầu tư và bảo hộ đầu tư đối với các khoản đầu tư từ quỹ BHXH. Bốn là, kiểm tra và giám sát thường xuyên, chặt chẽ các hoạt động đầu tư của quỹ BHXH. Có nguồn dự phòng từ ngân sách để ứng phó kịp thời quỹ BHXH khi hệ thống tài chính tiền tệ có biến động . 4.2. Hệ thống chế độ BHXH 4.2.1. Đặc điểm và cơ sở hình thành chế độ BHXH 4.2.1.1. Những đặc điểm của chính sách và chế độ BHXH Ngày nay, ở hầu hết các nước trên thế giới, bảo hiểm xã hội đã được đặt thành các chính sách, luật lệ, chế độ. Nội dung của bảo hiểm xã hội đã được luật pháp của các nước thừa nhận, bảo hộ và được Liên Hợp Quốc công nhận là một trong những quyền của con người. Tuy nhiên, khi nói đến bảo hiểm xã hội, nhiều người thường cho rằng có sự đồng nhất giữa chính sách bảo hiểm xã hội và chế độ bảo hiểm xã hội. Thực ra hai thuật ngữ này có sự phân biệt cả về nội dung và sự biểu hiện. Mục đích của bảo hiểm xã hội thường gắn liền với việc "đền bù" hậu quả của những sự kiện mà thường là những rủi ro xảy ra trong và ngoài quá trình lao động của con người. Tập hợp những cố gắng tổ chức "đền bù" cho những sự kiện đó, là cơ sở chủ yếu để xây dựng các chính sách bảo hiểm xã hội. Các sự kiện trong bảo hiểm xã hội thường là: ốm đau, thai sản, tàn phế, tuổi già, tai nạn lao động và bệnh nghề nghiệp, chết, thất nghiệp... Tuy nhiên, mục đích của chính sách bảo hiểm xã hội không phải đền bù trực tiếp cho bản thân các sự kiện đó gây ra dẫn đến giảm hoặc mất thu nhập hoặc mức sống bị giảm sút vì những chi tiêu bất thường mà là đền bù cho những tác động mà các sự kiện và rủi ro đó gây ra. Nghĩa là những chính sách bảo hiểm xã hội nhằm định hướng cho các hoạt động BHXH để góp phần bảo đảm an toàn kinh tế cho người lao động và gia -76- đình họ. Tuy nhiên, bảo đảm an toàn kinh tế của người dân ở khía cạnh khác lại là mục đích của hàng loạt các chính sách kinh tế và xã hội như: chính sách về y tế, chính sách giải quyết việc làm, chính sách tiền lương...Vì vậy chính sách bảo hiểm xã hội thường phải kết hợp với các chính sách kinh tế - xã hội. Do đó chính sách bảo hiểm xã hội thường mang tính định hướng , không được quy định chi tiết. Có thể tóm tắt những đặc trưng chủ yếu của chính sách như sau : - Tính chủ trương, quan điểm. - Tính định hướng. - Tính nguyên tắc. - Tính giới hạn (phạm vi, không gian, thời gian). - Tính quy ước. - Tính luật hoá (những ràng buộc phải tuân thủ). Còn những đặc điểm của chế độ, có thể gồm: - Tính cụ thể. - Tính quy định về điều kiện thực hiện. - Những thủ tục do luật pháp quý định. - Các điều khoản... Khác với chính sách BHXH, các chế độ bảo hiểm xã hội thường có tính pháp lý rất cao với những chế định rõ ràng. - Chế độ bảo hiểm xã hội thường được quy định bởi tính mục đích của hệ thống bảo hiểm xã hội của một quốc gia nào đó. - Chế độ bảo hiểm xã hội, như đã nêu, chỉ rõ sự bố trí, sắp xếp nhất định về các phương tiện, điều kiện phù hợp với luật pháp và trình độ phát triển kinh tế - xã hội của từng nước ở từng giai đoạn nhất định. Các chế độ bảo hiểm xã hội biểu hiện và cụ thể hoá sự phân phối thu nhập với những ràng buộc cụ thể về nghĩa vụ và quyền lợi, trách nhiệm và quyền hạn của các bên tham gia bảo hiểm xã hội. 4.2.1.2. Cơ sở hình thành hệ thống các chế độ BHXH -77- - Một số quy định của Công ước quốc tế 102 về các chế độ BHXH Chính sách BHXH phụ thuộc rất lớn vào điều kiện kinh tế - xã hội và chính trị của mỗi quốc gia. Sự ưu tiên lựa chọn các chế độ BHXH ở các quốc gia thường không giống nhau. Khởi đầu thường là các chế độ BHXH ngắn hạn liên quan đến ốm đau, tai nạn lao động và bệnh nghề nghiệp. Dần dần các chế độ BHXH được mở rộng ra như tử tuất, hưu trí... Năm 1952 Tổ chức Lao động Quốc tế (ILO) đưa ra Công ước 102 quỵ định tối thiểu về bảo hiểm xã hội và đã được gần 160 nước thành viên phê chuẩn. Theo công ước 102, hệ thống bảo hiểm xã hội gồm các chế độ sau: a. Chăm sóc y tế; b. Trợ cấp ốm đau; c. Trợ cấp thất nghiệp; d. Trợ cấp tuổi già; e. Trợ cấp tai nạn lao động và bệnh nghề nghiệp; f. Trợ cấp gia đình; g. Trợ cấp thai sản; h. Trợ cấp tàn tật (ở Việt Nam còn gọi là mất sức lao động) i. Trợ cấp mất người nuôi dưỡng (tử tuất). Ở mỗi nước, tuỳ điều kiện cụ thể và những ưu tiên về mặt xã hội của Chính phủ, có thể thực hiện một số chế độ cơ bản hoặc mở rộng. Tuy nhiên, ILO quy định rằng, các thành viên phê chuẩn công ước phải thực hiện ít nhất 3 trong 9 chế độ nêu trên, trong đó phải có ít nhất một trong các chế độ (c), hoặc (d), hoặc (e), hoặc (h), hoặc (i). Công ước 102 cũng quy định các mức bảo hiểm xã hội tối thiểu. Mức tối thiểu có thể áp dụng cho các quốc gia kém phát triển và các mức cao hơn áp dụng cho các quốc gia có điều kiện kinh tế - xã hội cao hơn. Ngoài Công ước 102, các thành viên của Cộng đồng châu Âu đã ký một đạo luật, gọi là Đạo luật châu Ầu về bảo hiểm xã hội. Đạo luật này về cơ bản tương tự như Công ước 102, nhưng quy định áp dụng các chế độ BHXH với mức cao hơn và những điều kiện chặt chẽ hơn, phù hợp với trình độ phát triển kinh tế và xã hội của các nước thuộc Cộng đồng châu Âu. - Cơ sở hình thành hệ thống chế độ BHXH: -78- Mặc dù đã có những Công ước quốc tế, các đạo luật quốc tế và khu vực về bảo hiểm xã hội, nhưng cho đến nay, các chế độ bảo hiểm xã hội đã và đang có những khác biệt đáng kể giữa các nước. Điều này cho thấy tính đa dạng và phức tạp của bảo hiểm xã hội. Do đó, để xây dựng các chế độ bảo hiểm xã hội phù hợp, ngoài việc kế thừa những tri thức về bảo hiểm xã hội của thế giới, phải căn cứ vào các điều kiện kinh tế, chính trị, xã hội của từng nước, trong từng giai đoạn cụ thể. Các chế độ bảo hiểm xã hội có tính pháp lý cao, nhưng để thực thi được, phải đặt trong tổng thể hệ thống bảo hiểm xã hội. Hệ thống bảo hiểm xã hội được hiểu là tổng hợp những nhận thức, những quan điểm về bảo hiểm xã hội, phương thức tiếp cận và xây dựng các chế độ bảo hiểm xã hội, cơ chế tạo nguồn và phương thức vận hành quỹ bảo hiểm xã hội, cách thức tổ chức và công cụ quản lý, điều hành bộ máy bảo hiểm xã hội... Thông qua hệ thống bảo hiểm xã hội có thể đánh giá được trình độ quản lý, sức mạnh kinh tế và tính ưu việt của một thể chế chính trị - xã hội. Trong hệ thống bảo hiểm xã hội, các chế độ bảo hiểm xã hội giữ vai trò trung tâm. Mọi hoạt động của hệ thống bảo hiểm xã hội phải xoay quanh hệ thống các chế độ bảo hiểm xã hội. Tuy nhiên, để xây dựng được hệ thống các chế độ BHXH ngoài việc tuân thủ và vận dụng các quy định trong các Công ước quốc tế, cần chú ý đến đặc điểm kinh tế - xã hội và lịch sử của mỗi nước . Theo quy định của Công ước 102, một nước được gọi là có hệ thống BHXH khi tối thiểu phải có các chế độ BHXH sau: c) Trợ cấp thất nghiệp và ít nhất 2 trong số 8 chế độ còn lại; hoặc d) Trợ cấp tuổi già (hưu trí) và ít nhất 2 trong số 8 chế độ còn lại; hoặc e) Trợ cấp tai nạn lao động và bệnh nghề nghiệp và ít nhất 2 trong số 8 chế độ còn lại; hoặc h) Trợ cấp tàn tật (còn gọi là MSLĐ) và ít nhất 2 trong số 8 chế độ còn lại; hoặc; i) Trợ cấp mất người nuôi dưỡng và ít nhất 2 trong số 8 chế độ còn lại. + Cơ sở kinh tế: Các nhà nghiên cứu kinh tế bảo hiểm khẳng định, kinh tế là tiền đề, là cơ sở để xây dựng các chế độ BHXH. Chỉ khi nền kinh tế một quốc gia đạt đến một trình độ nào đó, khi đời sống dân cư đạt đến một mức độ nhất định, khi đó tổ chức và thực hiện BHXH mới hiệu quả. Về tổng quát, bảo hiểm nói chung và BHXH trong nền kinh tế thị -79- trường nói riêng, dựa trên cơ sở đóng góp của các bên tham gia BHXH. Khi mỗi người dân và xã hội nói chung, có tích luỹ ở độ nhất định, thì khi đó người ta mới có khả năng tham gia BHXH. Suy rộng ra, chỉ khi xã hội có tích luỹ đủ lớn, thì việc tham gia BHXH mới trở thành hiện thực và khi đó, các trợ cấp BHXH mới có ý nghĩa bù đắp thu nhập khi người lao động bị giảm hoặc mất thu nhập đúng như bản chất vốn có của BHXH. Khi người dân còn quá nghèo, thu nhập theo lao động chưa đủ thoả mãn nhu cầu tối thiểu về đời sống, thì người ta không thể đủ khả năng kinh tế để tham gia BHXH. Nếu bắt buộc phải tham gia BHXH (với mức thấp chẳng hạn), thì khi gặp rủi ro họ chỉ nhận được trợ cấp rất thấp, không có ý nghĩa bảo đảm cuộ

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • pdfbai_giang_bao_hiem_dai_cuong_huynh_dinh_phat.pdf