Kịch bản: Sóng gió

Nội dung: Kịch bản kể về cuộc đời của Bảo, một cậu bé mồ côi ba mẹ sống

với gia đình người dì nhưng không thể chịu được cuộc sống này cậu quyết định bỏ

nhà ra đi. Từ đây, cuộc sống của Bảo bắt đầu thay đổi.

Bảo là nhóm trưởng nhóm BACK, một nhóm chuyên thực hiện các phi vụ

trộm cắp,v.v.(nói chung là bất hợp pháp). Nhóm này gồm Bảo -An - Cường -

Khánh. Mỗi thành viên đều có một khả năng.

nội-hẻm nhỏ-tối

Một người đàn ông thở gấp, hai tay nắm lấy vai một thanh niên.

pdf42 trang | Chia sẻ: Kiên Trung | Ngày: 13/01/2024 | Lượt xem: 843 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem trước 20 trang nội dung tài liệu Kịch bản: Sóng gió, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
-Trưa Nam cùng Bảo bước vào một quán cơm bình dân. Nam và Bảo ngồi xuống một bàn gần cửa. Nam: Mày thích gì cứ gọi tao mời. Bảo: Cho hai dĩa cơm gà. Chủ Quán: Quý khách cần gì thêm không ạ? Nam: (lắc đầu) Không. Chủ quán ghi vào quyển sổ và bước vào trong. Nam kéo xích ghế lại gần Bảo. Nam: (Nói nhỏ) Lúc ăn đừng ăn hết, còn chừa lại một ít. Mày mà ăn hết là chủ quán chú ý tới để tính tiền đó. Cứ làm theo tao lời tao. Đầu tiên lúc 11h45 lũ sinh viên sẽ kéo tới rất đông. Thứ hai lúc này ông chủ quán sẽ vào nhà lấy thêm chén đĩa còn bà chủ thì đang loay hoay lấy cơm. Đây là thời điểm tốt nhất. Lúc đi ra không được chạy, chỉ cần đi nhanh là được. Bây giờ là 11h35 mày còn 10' để ăn. Bảo: (Vừa ăn vừa nói) Ờ tao sẽ thực hiện đúng, ngon quá. Nam lắc đầu nhìn Bảo. Bảo vẫn chăm chú ăn. 10' sau, Nam nhìn Bảo và liếc mắt. bảo: (Ngạc nhiên) Sao? Nam: (Nói nhỏ) Đi thôi. bảo: Được rồi để tao lau miệng đã. Nam: Điên à, mày mà lau miệng bà chủ tưởng mày ăn xong, bả chạy ra tính tiền thì bỏ mẹ. Đi thôi. Nam nhẹ nhành bước ra khỏi ghế lách vào đám sinh viên bước vào rồi bước ra. Nam quay lại nhìn, Bảo vẫn còn kẹt giữa đám sinh viên chưa ra được. Bỗng bà chủ quán lao ra. Bà chủ quán: Á à dám ăn chùa à. Xem mày chạy đi đâu. Bà chủ bước tới chỗ Bảo. Bảo cúi xuống chui dưới hám đám thanh niên và chạy ra. Bà chủ quán lao ra theo, Nam cũng Bảo bỏ chạy. NỘI-HẺM NHỎ-Trưa Nam dừng lại chống tay lên tường thở. Bảo chạy theo sau, Bảo lại gần thùng rác rồi ói. Nam: Tham, ăn tham cho cố vào. Bảo: (Thở gấp, nói nhanh) May thiệt. Lúc...lúc đó mà bị tóm thì giờ chắc tiêu rồi. Nam: Bữa sau thì đừng có ăn tham, rồi cũng có ngày chết. Bảo cười, Nam cũng cười theo. Một tháng sau... Ngoại-đường phố-tối Nam đi tới đám người đang chen chúc xem ca nhạc, trong tay cầm sẵn dao lam, Nam lướt qua túi xách của một phụ nữ đồng thời rạch luôn một đường. Bảo đi sau và rạch đường tiếp theo. Chiếc ví cùng nhiều thứ khác rơi xuống, Bảo dùng chân đá chiếc ví về phía Nam. Nam bắt được chiếc ví và lủi đi. Bảo gọi người phụ nữ bên cạnh người phụ nữ bị rạch túi. Bảo: Cô ơi, hình như đồ của cô bị rớt kìa. Người phụ nữ cúi xuống nhặt, nhưng thấy không phải cô ấy đứng lên gọi người phụ nữ bị rạch túi. Bảo bước tới chỗ Nam cách đó không xa. NGƯỜI PHỤ NỮ bị rạch túi: (Hét) Á. Nam nhìn Bảo cười. Hôm nay ăn gì nhỉ. Xa xa có người đàn ông ăn mặc kín đáo, miệng ngậm điếu thuốc, liếc nhìn Bảo và bỏ đi. Nội-bến xe-Sáng Bảo chạy tới đoàn người đang vội vã bước lên xe. Bảo chạy tới trước mặt họ, xô ngã vài người và chạy tiếp. Cùng lúc đó Nam chạy sau rút vài chiếc ví trong túi quần sau của những người gần đó. Nam chạy theo Bảo. Nam: (Hét to) Đứng lại, thằng kia đứng lại. NỘI-CON HẺM NHỎ-SÁNG Nam cung Bảo ngồi vào một góc tường, Nam lấy những chiếc ví ra vào ngồi đến tiền. Lúc sau, Nam cùng Bảo ra khỏi con hẻm. NGOẠI-ĐƯỜNG PHỐ-SÁNG Nam cùng Bảo đang đi thì thấy phía trước là một thanh niên đang rạch túi một phụ nữ gần đó. Nam nhìn Bảo và chạy sang phía bên kia đường. Bảo chạy lại gần, xô ngã người thanh niên. Người thanh niên vùng dậy chạy mất. Bảo quay lại nhìn người phụ nữ. Bảo: Cô ơi, hắn định rạch túi của cô. NGƯỜI PHỤ NỮ: (Nhìn chiếc túi và nhìn Bảo mỉm cười) Cảm ơn con nha, thưởng cho con nè. Người phụ nữ lấy chiếc bóp ra, bất ngờ Bảo giật lấy, chạy mất. Người phụ nữ đuổi theo. Bảo ném chiếc bóp sang bên kia đường. Nam lao tới chụp được rồi chạy đi. Người phụ nữ đứng lại đắn đo rồi để lạc mất dấu hai thằng cướp giật. NỘI-PHÒNG NAM-TỐI Nam cùng Bảo bước vào, Nam bật điện. Nam cởi áo vứt vào góc tường rồi nằm xuống. Bảo nằm xuống theo, Nam quay mặt sang bên kia. Bảo nhìn Nam. Bảo: Tại sao mày lại bỏ nhà ra đi. Nam: (Mở mắt,im lặng) Thấy Nam không trả lời, Bảo tưởng Nam đã ngủ, Bảo nhắm mắt ngủ theo. Một lúc sau, Nam ngồi dậy, Nam thấy Bảo đã ngủ yên. Nam đứng dậy mở cửa đi ra ngoài. NGOẠI-CÔNG VIÊN-TỐI Nam bước ra công viên ngồi trên ghế đá. Nam nghĩ ngợi. NỘI-PHÒNG NAM-SÁNG Nam bước vào phòng, mặc áo và lấy đồ nghề. Bảo tỉnh dậy, ánh sánh chiếu vào mặt Bảo, Bảo lấy tay che mắt. Bảo ngồi dậy nhìn Nam. Bảo: Sao dậy sớm vậy. Nam: Đi thôi. Bảo: Ờ, chờ tao tí. NỘI-HẺM NHỎ-sáng Nam cung Bảo bước ra, một đám thanh niên đứng ngoài đầu hẻm. Nam đứng lại, dùng tay kéo Bảo lại. Bảo ngạc nhiên nhìn Nam, Nam vẫn nhìn đám thanh niên. Đám thanh niên bước vào, Nam đứng yên nhìn. Đám thanh niên đi ngang qua, Nam thở phào. Đám thanh niên bước vào ngôi nhà trọ của Nam và Bảo. Đám thanh niên gõ cửa, người chủ nhà bước ra. Người chủ nhà: Mấy cậu tìm ai? Đám thanh niên: Cho gặp thằng Nam. Nam liền kéo Bảo chạy đi. NGƯỜI CHỦ NHÀ: Nó vừa đi ra đó. Đám thanh niên không nói gì, quay lại đuổi theo. Nội-Hẻm nhỏ-sáng Nam chạy vào, Bảo chạy ngang qua. Nam lấy tay kéo Bảo vào. Bảo chống tay vào tường thở gấp, Nam dựa lưng vào tường rồi ngồi trượt xuống. Bảo: (Thở gấp) Tụi nó là ai vậy? NAM: Tao...tao không biết nữa, mày nhớ hôm qua mình cướp tao trên của một thằng không? Bảo: Cái vụ mình giật ví hả? À nhớ. Nam: Tao đoán bọn thanh niên đó là anh em gì với thằng kia rồi. Bảo: Thế giờ mày tính sao? NaM: Tao cũng chưa biết, tới đâu hay tới đó thôi. Bảo: Mày nói cũng phải, cuộc sống của tao với mày là như vậy mà. Nam: (Im lặng) Bảo quay sang nhìn Nam, Bảo không nói gì. NỘI-PHÒNG NAM-TỐI Nam tỉnh dậy nhìn Bảo, thấy Bảo đã ngủ say. Nam ngồi dậy rồi nằm xuống. Nam loay hoay không ngủ được, Nam nằm nghĩ ngợi. Ngoại-Bến tàu-hoàng hôn Nam(lúc nhỏ) đứng cùng mẹ và em gái, nhìn về phía biển. Lúc sau mẹ Nam quay về, Nam vẫn đứng đó nhìn vô vọng về phía chân trời. Trời bắt đầu mưa, Nam vẫn đứng đó. Nam quay về, đi được mấy bước Nam quay nhìn rồi đi tiếp. Từ xa một chiếc thuyền lướt tới. Người đàn ông: (O.S) Nam ơi. Nam: (Quay lại) Ba? Nam: (Hét to) Ba ơi. Người đàn ông chạy tới, gục xuống. Nam chạy tới chỗ người đàn ông. Người đàn ông cúi mặt khóc. Nam đứng sững. Người đàn ông: (Khóc) Bác..bác xin lỗi. Nam: (Lắc đầu) Không, cháu không muốn nghe. Nói xong Nam chạy đi. Người đàn ông đứng lên rồi té xuống. Nam chạy dọc trên bãi cát. Nam: (Suy nghĩ của Nam) Không, ba không thể chết. Nam gục xuống. Nam: (Hét to) Khô.ô.ô...n...g. NGOẠI-SÂN NHÀ NAM-SÁNG Nam bước về nhà. Tiếng mẹ Nam trong nhà vọng ra Mẹ Nam: (O.S) Con không đi học à? Nam: Dạ hôm nay con mệt. Thấy mẹ không nói gì Nam bước vào nhà. Nội-Phòng của Mẹ Nam-sáng Mẹ sang đang nằm trên giường. Nam bước lại gần, lấy tay sờ lên trán mẹ. Nam: Mẹ bệnh rồi. MẸ NAM: Mẹ không sao đâu. Mà không biết khi nào ba về? Nam: Mẹ đừng lo, chắc ba chỉ về muộn mấy hôm thôi. MẸ NAM: Ừ, con đi nghỉ đi. Đừng lo cho mẹ. Nam: Quay đi. Nội-phòng nam-sáng Nam bước về phòng, Nam đấm tay vào tường. nội-phòng nam-tối Nam nằm thở dài nghĩ ngợi, Bảo đã tỉnh dậy, nằm cạnh. Bảo: Tại sao mày lại bỏ nhà ra đi Nam: Tao không muốn nói đến. Bảo: Mày không tin tao sao? NAm: Không phải, không phải vậy. Nam: (Thở dài) Thôi mày muốn biết thì tao cũng kể ra vậy. Nam: Hồi nhỏ tao cũng có một gia đình êm ấm như bao đứa trẻ khác. Sau khi ba tao mất mẹ tao cũng bệnh dần rồi cũng theo ba tao. Lúc đó nhà chỉ còn tao và người em gái, hai anh em dựa nhau vào sống. Nội-Nhà nam-Tối Em của Nam đã ngủ, Nam ngồi cạnh đó nghĩ ngợi. Nam: (Suy nghĩ của Nam) Không mình không thể để chuyện này xảy ra. Nam: (Gục xuống, hai tay ôm đầu)

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • pdfkich_ban_song_gio.pdf
Tài liệu liên quan